*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Em nằm yên đừng nhúc nhích
Bác sĩ đã nói em phải nghỉ ngơi thật tốt” Nguyễn Tấn nhìn đồng hồ đeo tay: “Bây giờ là ba giờ rưỡi, anh đi siêu thị một lát, sẽ về ngay thôi” Hạ chí không phải không tin anh mà là rất không tin anh: “Anh chắc là anh muốn làm bò bít tết cho em hả? Anh chắc không?”
“Anh chắc”
“Nhưng bác sĩ bảo em phải ăn đồ thanh đạm”
“Bò bít tết anh làm không có dầu mỡ, thêm nữa, thịt bò bổ máu, có lợi với người mới phẫu thuật xong như em, em phải ăn nhiều vào” Nguyễn2Tấn đổi giày, trước khi ra ngoài không quên dặn dò: “Ngoan ngoãn ở nhà xem phim, anh sẽ về ngay”
Hạ Chí nhìn anh đi ra khỏi nhà, nhìn anh đóng cửa, nụ cười trên môi từ từ biến mất, trong lòng cô vẫn còn mâu thuẫn
Lâu nay, cô luôn một mình ở ngoài kiếm sống, nói không cô đơn là lừa mình dối người thôi
Nhất là sau khi cô gặp tên cướp và bị thương lần này, cô càng hi vọng có một người ở cạnh chăm sóc và bảo vệ mình
Lúc cô ôm vết thương không ngừng chảy máu đến khi ngất đi, cô nghĩ, nếu như lần này không chết, nếu sau khi cô tỉnh lại anh vẫn ở đấy, thế thì cô sẽ mặc kệ mọi thứ7mà ở bên anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594226/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.