*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô ra ngoài rửa mặt, nấu bữa sáng
Thầy Nguyễn Tấn trong phòng vẫn chưa thức dậy nên hơi tò mò, cho đến bây giờ anh không phải là người nằm ì ạch trên giường
“Tân.” Hạ Chí đến bên giường: “Ăn sáng thôi, sáng nay có cuộc họp, đừng đến muộn, Tân?” Hạ Chí cúi người xuống, thấy anh khác lạ nên đưa tay sờ trán của anh: “Anh bị sốt rồi, Tân, Tân? Nghiêm trọng không? Anh đang phát sốt.” Nguyễn Tấn mở mắt một cách khó khăn và hỏi: “Mấy giờ rồi?” Há miệng là thấy khó chịu, trong cổ họng giống như bị gai đâm, giọng nói cũng khản đặc, mở mắt2đã choáng như trời đất quay cuồng
“Gần tám giờ rồi, nếu không anh xin nghỉ phép ở nhà đi?” “Không cần, hôm nay phải sắp xếp chuyên tổng kết cuối năm, rất quan trọng, em lấy quần áo giúp anh.” Nguyễn Tấn gắng gượng rời giường
Hạ Chỉ lo lắng hỏi: “Ôn chứ? Nếu không thì đừng gắng gượng?”
“Được.”
Sau khi rời giường, Nguyễn Tấn miễn cưỡng ăn sáng rồi đi làm
Hạ Chỉ lái xe, anh ngồi ở vị trí kế bên tài xế, khoanh tay trước ngực, lạnh đến mức cả người đều run lên.
Hạ Chỉ nhìn dáng vẻ ốm đau của anh thì lòng rất đau, cô nói: “Thời tiết trở lạnh, hôm qua điều hòa trong hội trường mở cao quá, ra bên ngoài lại lạnh nên dễ bị9bệnh nhất.”
Nguyễn Tấn xoa ẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594182/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.