*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đừng lo, ăn xong chảy mồ hôi, virus sẽ chảy ra theo.” Nguyễn Tấn nửa đùa nửa thật nói: “Mỗi lần bị cảm anh đều ăn lẩu, ăn một lần là khỏe ngay.”
“Thật ạ?”
Nguyễn Tấn không kìm được bật cười: “Giả đấy, ha ha, thật sự không sao đâu, anh mua gói gia vị kia cũng không cay lắm, hơi cay thôi.”
Trong phòng bật điều hòa nên rất ấm áp, Hạ Chí cởi áo khoác, rửa tay2rồi chuẩn bị bắt đầu ăn
Cho tới nay, Hạ Chí đều nấu ăn chiều theo anh, hiếm có một lần anh chuẩn bị bữa tối cho cô, anh không biết nấu món gì, lẩu là món đơn giản nhất
Anh cẩn thận rửa từng loại rau củ quả thật sạch sẽ, cắt gọn mỗi lát thịt, vì để chuẩn bị cho cô một bữa ăn tối thịnh soạn
“Ăn thịt đi, còn thịt bò cuộn ở trong tủ lạnh, ăn không đủ thì lấy thêm...” Nguyễn Tấn nhúng thịt bò chín rồi gắp cho cô: “Ngon không?” “Dạ, ngon cực kỳ, rất mềm.”.
Nguyễn Tấn nhìn cô ăn rất thỏa mãn, trong lòng cũng vui lây: “Em là đồ tham ăn.”
“Ha ha, không phải anh cũng là đồ tham ăn hả? Bị bệnh mà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594183/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.