Từ Nhật Gia không chỉ đam mê marathon mà còn biết Judo, thì ra cô bé nhỏ nhắn xinh xắn này là một người đàn ông thực thụ.
Trong võ quán, Kiều Tâm Duy co quắp ngồi trong góc như một quả cầu da bị xì hơi, hai chân run bần bật, không còn sức động đậy cả ngón tay, ai gọi tới thì cô cũng hồi hộp hết cả người. Trong khi đó, tâm trạng của Giang Hạo và Từ Nhật Gia lại càng ngày càng tốt, hai người đã thay đồng phục Judo, cùng luận bàn võ thuật.
“Anh Giang, anh nhớ thủ hạ lưu tình.” Từ Nhật Gia cười, sau khi thắt chặt đai lưng, cô nàng tiến vào tư thế chuẩn bị chiến đấu. Giang Hạo vẫn khá thong thả, Từ Nhật Gia hét lên rồi nhanh nhẹn kéo tay anh, quay lưng lại quật anh qua vai mình. Một cô gái chưa tới trăm cân đã làm một quân nhân bảy mươi bảy cân ngã xoài ra đất. “ô kìa.” Thấy cảnh này, Kiều Tâm Duy thốt lên kinh ngạc: “Ông xã, anh cùi bắp quá.”
Giang Hạo cũng sững sờ, xem ra anh đã coi thường cô bé này rồi. Anh nhanh chóng nhổm dậy, thấy Từ Nhật Gia nở nụ cười thắng lợi, giây phút này, anh bắt đầu nhìn thẳng vào cô gái này.
Từ Nhật Gia thừa thắng xông lên, nhưng Giang Hạo đã chuẩn bị với tư thế trung bình tấn rất vững vàng. Từ Nhật Gia hét lên rồi tách tay anh ra, nhưng anh chẳng nhúc nhích tí nào, ngược lại còn đẩy cô về trước, cuối cùng buông lỏng cô ra, anh không đến độ ra chiêu thật với cô.
“Anh Giang, trên chiến trường không phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593840/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.