Kiều Tâm Duy phát hiện Giang Hạo có rất nhiều mặt. Lúc làm việc thì uy nghiêm, cuộc sống thường ngày thì nghiêm túc, nhưng vẫn có lúc ngây thơ trong âm thầm. Có một câu hỏi như thế này, người đàn ông có rất nhiều mặt, bạn yêu mặt nào của người đàn ông bên cạnh mình. Cô nghĩ, cô yêu mọi gương mặt khác nhau của anh.
“Ai nha ông xã, em đau lưng, ai nha ông xã, chân em đau...” Sáng sớm, trời còn chưa hứng sáng, cô đã than vãn trên giường: “Ai nha ai nha em tỉnh lại vì đau quá, ngày mai chắc chắn không khỏe lại được, sao em đi làm được chứ?”
Giang Hạo vẫn còn buồn ngủ, anh nghiêng người ôm choàng lấy eo cô: “Thì em xin nghỉ đi.”
“Không được, xin nghỉ phép vào cuối tháng chỉ mất tiền thôi, sẽ bị trừ lương đó.”
“Anh bù cho em.”
“Tiền của anh vốn là của em, đồ trong bát em rồi lấy ra đưa lại cho em thì cũng thế thôi.”
Giang Hạo mở to mắt: “Cái gì?” Kiều Tâm Duy Quay lại nhìn anh: “Anh là của em, tiền của anh sao không phải là của em à? Em nói sai hả?” Giang Hạo cười: “Không sai, không sai, hèn gì anh mua quần áo cho em thì em đau lòng như thế, thì ra là đau lòng vì tiền của mình.” “Không phải đâu, em không tiêu tiền hoang phí như anh.” “Ừ, sau này cho em quản lý tài chính, đồ nô lệ của đồng tiền.” Anh đứng dậy nhìn đồng hồ: “Tỉnh dậy rồi thì đi chạy bộ nào.”
Kiều Tâm Duy nhào vào ổ chăn co người lại: “Chạy không nổi, chỗ nào trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593841/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.