Editor: DaDa_Blog?
Phương Đường cảm thấy thẹn đến mức cả khuôn mặt đỏ bừng, cô ngàn vạn lần không nghĩ tới lại bị Lục Nham phát hiện.
Càng không nghĩ tới anh lại có thể hỏi ra trước mặt mọi người!
"Không, tôi chỉ là..." mí mắt Phương Đường run đến lợi hại: "Thật ra tôi là đang nhìn giày của cậu, không phải cái kia."
"Cái kia?" Lục Nham dường như nở nụ cười, nhưng tiếng cười kia cực kỳ trào phúng: "Sao cậu lại biết tôi nói chính là cái kia."
Phương Đường: "..."
Đệch!!!!!
Cũng may Hạ Mặc Dương phát hiện bọn họ đều dừng lại phía sau nên chạy tới: "Làm gì đấy? Đều vây quanh ở chỗ này?"
Rốt cuộc Phương Đường cũng có thể thở, cười so với khóc còn khó coi hơn: "Không, không làm gì."
Hạ Mặc Dương phát hiện bầu không khí có chút kì lạ bèn nhìn về phía Lục Nham: "Nói cái gì đấy? Muốn bắt nạt Đường Đường nhà tôi hả?"
Lục Nham nhẹ nhàng quét mắt qua Phương Đường: "Chúng tôi đang thảo luận cái gì gọi là giấu đầu hở đuôi."
Phương Đường: "..."
Hạ Mặc Dương nghe được không đầu không đuôi: "Có thể nói tiếng người được không?"
Phương Đường lôi kéo Hạ Mặc Dương chạy nhanh về phía: "Đi mau, chúng ta đi xem phía trước có đồ gì tốt."
Đào Thi Thi cũng mặt đỏ đến không chịu được, vài bước đuổi tới trước mặt Phương Đường, lôi kéo cánh tay cô, hai người cùng nhau nhìn khắp quầy hàng.
Lục Nham đi được vài bước, ánh mắt rũ xuống nhìn nơi đũng quần của mình.
Xác thật có chút quá lớn, đều phình ra ngoài
Cuối cùng bốn người dạo xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nham-lan/211106/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.