Editor: DaDa_Blog
Lục Nham say tí bỉ, tác dụng của rượu rất chậm, khi anh đi đường có cảm giác cả thế giới đều nghiêng ngả, nhưng vẫn kiên trì cố chấp mà tự mình về phòng.
Khi anh vào đã quên đóng cửa, tắm rửa xong đi ra mới phát hiện cửa không đóng lại, đèn trong khách sạn thì mờ mờ, anh đóng cửa lại rồi tắt đèn, sau cùng đi về phía giường gần đó nằm xuống.
Chăn phía dưới phồng lên như một cái bao.
Lông mày anh nhíu lại nắm lấy cái chăn kéo xuống. Căn phòng tối thui chả nhìn thấy rõ thứ gì, anh bèn duỗi tay tìm kiếm, lúc đụng vào chỉ cảm thấy da thịt trơn mềm, mang theo mùi hương sữa tắm thoang thoảng, xâm nhập vào chóp mũi.
Phương Đường căng thẳng cực kì, trước đó cô đã cởi sạch sẽ và nằm trên giường. Khi chăn bị xốc lên cô cảm thấy ngại ngùng nên lấy hai tay che ngực mình lại, ngay cả khi đèn đã tắt cô vẫn cứ không dám nhìn thẳng vào anh.
Nhiệt độ lòng bàn tay của nam sinh cao đến dọa người, lúc chạm lên làn da nóng của cô suýt chút nữa khiến cô nhịn không được đã kêu ra tiếng.
Phương Đường cắn môi, cơ thể như bị thiêu cháy dưới đôi bàn tay nóng rẫy kia.
Chắc hẳn Lục Nham đang tưởng cô là Đào Thi Thi, bởi vì buổi tối cô ấy còn đề nghị đổi phòng, muốn ở đây chung với anh một đêm.
Thân thể khô nóng đến cực điểm, anh mới vừa sờ đến làn da trơn trượt kia thì dưới bụng lập tức cứng ngắc.
Anh xốc chăn lên ném trên mặt đất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nham-lan/211107/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.