- Thứ nhất chính là tốc độ phát triển kinh tế của đại lục. Trước mắt phát triển rất nhanh, có thể nói là phát triển với tốc độ thần tốc. Dân chúng cũng sẽ càng ngày càng giàu có. Sau khi tất cả mọi người đã trở nên giàu có, giá cả của sản phẩm từ sữa của nước ngoài khả năng sẽ không còn là điểm chú ý hàng đầu của dân chúng. Thứ hai, chính là tình trạng giao thông của khu Giáp Sơn. Theo lời Bí thư Lưu vừa nói, khu Giáp Sơn, thậm chí toàn bộ huyện Lâm Khánh, cơ bản chỉ có giao thông đường bộ, cảng hàng không và giao thông đường thủy đều không có. Đương nhiên, đây chưa phải là thứ chính yếu, thứ chính yếu chính là tình trạng giao thông của huyện, theo tôi phỏng chừng thì không lý tưởng cho lắm. Bí thư Lưu, anh hẳn là nắm rõ hơn so với chúng tôi, giao thông không thuận tiện, việc lưu thông hàng hoá sẽ gặp trở ngại rất lớn. Nhất là sữa tươi, thời gian giữ tươi cho phép rất ngắn, nếu giao thông không thuận tiện thì đúng là không có biện pháp nào để vượt qua.
Lân mập bắt đầu suy xét vấn đề từ khía cạnh kỹ thuật.
- Chủ tịch Cảnh, vấn đề thứ nhất, ông hoàn toàn không cần phải lo lắng. Tốc độ phát triển kinh tế của Quốc nội cố nhiên là rất nhanh, nhưng để phát triển đến mức độ hoàn toàn xem nhẹ sự chênh lệnh về giá cả của sản phẩm từ sữa của nước ngoài và sản phẩm từ sữa của quốc nội thì ít nhất cũng phải mất từ mười đến hai mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050174/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.