Hứa Duy Chúng uy hiếp xong Lân mập, nhìn Lưu Vĩ Hồng liếc mắt một cái, bưng ly rượu lên, xoay người bỏ đi.
- Chờ một chút.
Lưu Vĩ Hồng đứng dậy, rất bình tĩnh nói.
Hứa Duy Chúng xoay người lại, cũng rất bình tĩnh nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng, trong mắt tràn đầy vẻ khiêu khích.
- Hứa công tử, tôi tên Lưu Vĩ Hồng, tôi vừa mới cùng Cảnh tiên sinh bàn chút chuyện, không phải vụ làm ăn bình thường. Tôi muốn mời Cảnh tiên sinh đến địa phương tôi xây dựng một nhà máy chế biến sản phẩm từ sữa, trợ giúp cho nông dân địa phương thoát khỏi cảnh nghèo khó vươn lên làm giàu. Nông dân địa phương có đời sống khá nghèo khó nên rất cần sự trợ giúp, điểm này Hứa công tử hẳn là biết rõ?
Hứa Duy Chúng nhún vai, châm biếm nói:
- Tôi không biết, cũng không muốn biết. Tôi chỉ biết, kẻ nào gây trở ngại cho tôi, tôi sẽ tức giận, sẽ tính sổ kẻ đó. Điểm này, Lưu tiên sinh tốt nhất là nên biết.
Hứa Duy Chúng hôm nay thật sự bị Vũ Thường làm cho tức giận, lại không thể đi tìm người ta trút giận theo kiểu đàn bà, nên chỉ có thể xem Lưu Nhị Ca là thùng rác để trút giận.
Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, thản nhiên nói:
- Thì ra là thế, tôi hiểu rồi. Hứa công tử tự mình giải quyết ổn thoả đi.
- Sao, Lưu tiên sinh uy hiếp tôi?
Hứa Duy Chúng lúc này hai hàng lông mày dựng lên, trên mặt hiện lên một vẻ rất hung hãn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050175/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.