Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Cục trưởng, tốt nhất là có thể mời Chủ tịch địa khu Tào tự mình đảm nhiệm chức Tổ trưởng tổ lãnh đạo. Nếu Chủ tịch Tào bận quá, không thể tự mình lãnh đạo được thì mời ông ấy chỉ định một Phó chủ tịch địa khu kí tên đầu tiên trong văn kiện.
Việc nhắc nhở này là cần thiết. Nếu công trình được cấp, thì chỉ sợ phân lượng của Cục trưởng cục Nông nghiệp không đủ lớn. Bản lĩnh của Chu Kiến Quốc khó có thể để cấp dưới phục tùng được. Đến khi thực hiện thì sẽ gặp phải lực cản rất lớn. Nếu làm không tốt thì sẽ vẽ hổ thành chó. Cục trưởng cục Nông nghiệp địa khu thật muốn nhóm lãnh đạo huyện thị ở dưới phụng mệnh thì quả là rất ngây thơ.
Mời Tào Chấn Khởi là người đầu tiên ký tên trong văn kiện, công lao phải quy về lãnh đạo. Chỉ cần nắm quỹ trong tay một cách chuyên nghiệp thì thành tích khẳng định sẽ được ghi cho Chu Kiến Quốc. Anh vì lãnh đạo cải quang thì lãnh đạo sẽ không quên ơn của anh.
Đây chính là thủ pháp thao tác được dùng trong chốn quan trường.
Chu Kiến Quốc cảm thấy băn khoăn, trầm ngâm nói:
- Mời Chủ tịch địa khu Tào tự mình đảm nhiệm chức tổ trưởng tổ lãnh đạo?
Lưu Vĩ Hồng biết Chu Kiến Quốc băn khoăn điều gì. Ông ta hẳn là lo lắng Lục Đại Dũng sẽ có suy nghĩ khác.
- Cục trưởng, Cục Nông nghiệp dù sao cũng là do Ủy ban nhân dân quản lý.
Lưu Vĩ Hồng nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3049906/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.