Minh Viễn đem hết chuyện của mình kể ra. Sau đó chính là một khoảng lặng dài.
Ai cũng biết, cậu chắc chắn sẽ rời khỏi Thuận Thiên.
Qua hai phút thì Lương Băng ấp úng nói.
"Tao tìm thấy....một huấn luyện viên điền kinh, anh ta muốn đưa tao huấn luyện quốc tế, chuyện ra khỏi Thuận Thiên đã bàn xong rồi, hôm nay...tao cũng muốn nói với tụi bây"
Cả đám lập tức nhíu mày.
"Có đáng tin không đấy ?!!"
"Lỡ là lừa đảo thì sao !"
"Lương Băng sao mày ngốc thế !"
Cậu ta liên tục xua tay.
"Không đâu, không đâu, người ta là người tốt đấy, đều có tài liệu chứng minh hết á !"
Minh Viễn vẫn hoài nghi.
"Nguy hiểm lắm, huấn luyện ở đâu ? Người ta thế nào ? Mới đầu biết chừng chỉ làm màu mà thôi, sau mấy tháng thì bóc lột mày thành con chó thì biết tính thế nào"
Lâm Chấn đập tay lên sàn.
"Đúng đó, chuyện này rất tốt nhưng phải biết rõ danh tính người ta chứ, người đó tên gì ?"
Lương Băng im lặng, mặt lộ rõ vẻ bối rối.
Lương Văn Hà lúc này mới chêm vào.
"Lương Băng cho tao xem hộp đồng rồi, thật sự rất tốt, nếu có chuyện gì ...tao chịu trách nhiệm"
Cả đám trố mắt nhìn cậu ta.
Lương Văn Hà chậm rãi nói.
"Tao cùng một vài anh chị mở văn phòng luật bên ngoài, thu nhập khá tốt, còn có tiếng nữa. Nếu không có gì tao cũng sẽ rời đi"
Lương Văn Hà thật sự rất giỏi, chuyện này ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-nho/3744359/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.