Lăng Tâm liếc kháy Lương Xương Bách một cái sau đó nhẹ nhàng hỏi cậu.
"Em ngủ có ngon không ?"
Minh Viễn mỉm cười đáp.
"Ngon lắm anh"
"Vậy sau này ngủ ở nhà nhiều một chút, nhà chính này chỉ có Ông nội là ở, mọi người hay đi lắm, ông ấy rất buồn"
"Em sẽ về vào mỗi chủ nhật và ngày nghỉ"
"Ngày nghỉ là được rồi, học nhiều như vậy, chủ nhật cứ ở kí túc xá ngủ nghỉ đi, thỉnh thoảng rảnh thì về, ba cũng hay lên đấy lắm, làm ăn đó mà" Hân Nhi hai tay bưng ra nồi phở lớn vừa cười vừa nói.
Minh Viễn dự định đứng lên phụ thì bị Lăng Tâm ngăn lại.
"Để anh làm là được"
Lăng Tâm dự định xoa đầu cậu thì bị Lương Xương Bách ngăn lại. Anh thản nhiên đặt tay của Lăng Tâm lên vai mình.
Minh Viễn: "...."
Có hơi buồn cười.
Bạn trai và anh họ mình trông hình như có quan hệ rất tốt.
Ăn sáng chỉ có bốn người, Lăng Khương Nguyên và hai người đàn ông kia đã đi làm mất, trong nhà giờ chỉ toàn là thanh niên và một người phụ nữ.
Minh Viễn dọn chén vào máy rửa chén, cậu thành thục trán nước rồi đặt vào máy, bấm nút, trông rất chuyên nghiệp.
Hân Nhi ngồi lặng im nhìn cậu, đôi mắt thoáng nét buồn.
Nhìn thằng bé này, một chút lại khiến bà nhớ tới chị dâu của mình.
Đang mãi suy nghĩ đột nhiên bà lại thấy hơi buồn nôn. Cũng may là ém lại được, trước mặt con cháu mà oẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-nho/3744357/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.