Không hiểu sao Lương Xương Bách cứ ôm cậu khư khư.
Minh Viễn cảm thấy anh giống như con cún lớn, dúi đầu vào hõm cổ cậu, còn ngửi ngửi nữa chứ. Cậu cũng ngại ngùng ôm lấy hai vai anh. Hai người cứ thê ôm nhau đến khi đến biệt thự của Lăng Khương Nguyên thì Minh Viễn lại bị thu hút bởi cảnh sắc rừng sâu, vội đấy anh ra và áp mặt vào cửa kính rối ngắm nhìn không rời mắt.
Lương Xương Bách: "...."
Anh không có giận đâu.
Không hề !!!!
Xe dừng lại trước cổng. Minh Viễn liền mở cửa, bắt đầu ngửa cổ nhìn ngắm xung quanh.
Là một cánh rừng !
Thật là đẹp và thanh bình quá đi !
Lương Xương Bách thấy cậu sắp bay theo mấy con chim liền nắm lấy tay cậu, dắt vào trong biệt thự trước mắt.
Căn biệt thự này không quá lớn và xa hoa nhưng lại đủ để người ta thấy được sự lộng lẫy của nó, phong cách sang nhưng ngầm.
Minh Viễn thích thú nhìn những bãi cỏ có nhưng luốn hoa được chăm sóc kĩ lưỡng.
Cảm thấy rất đẹp, rất muốn nằm xuống lăn một cái.
Minh Viễn cùng với Lương Xương Bách rảo bước đến nhà chính của biệt thự.
Nhà chính sáng đèn, Lăng Khương Nguyên đứng ở trước cửa với Lăng Từ Thiên, hai người tựa hồ dựa vào nhau, tình cha con thắm thiết.
Minh Viễn cảm thấy thật là dễ thương, cậu hơi cúi đầu chào hai người.
Lăng Từ Thiên thấy cậu thì liền bước lên trước, nắm khẽ lấy vai cậu.
Cậu hơi giật mình, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-nho/3743063/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.