Khoan đã! Không phải là đang nói chuyện này hay sao ?! Sao lại chuyển qua vụ đồ ăn rồi.
Minh Viễn vội nuốt hết bánh trong miệng, lúc định tiếp chuyện cũ thì có ly sữa kề đến bên miệng.
Cậu đành mở miệng hớp vài hớp, thấy ngon quá nên dứt nguyên ly luôn.
Lúc cái ly rời miệng, cậu lại định tiếp tục nói thì môi anh liền kề tới, hai người chạm môi, sau đó bắt đầu hôn nhau.
Răng môi quấn quýt, cậu cảm nhận được mùi kem đánh răng trong miệng anh, rất là thơm.
Khoan đã ! Cậu còn chưa đánh răng nữa !
Có hôi không ??!! Ngại quá đi mất !
Lương Xương Bách hôn xong thì lại nhét một cái bánh vào miệng cậu.
Mịn Viễn giật phăng nó ra ! Cậu hét lên.
"Làm gì vậy ?!!"
"Lau miệng cho anh mà, dính ít sữa" Lương Xương Bách trả lời, giống như điều hiển nhiên.
Minh Viễn thấy anh sắp rời đi thì liền kéo áo anh lại.
"Bọn họ nói...đừng giận nha"
Lương Xương Bách xoa xoa đầu cậu.
"Giận làm gì chứ, chuyện đánh chén gì đó, biết đâu là thật đấy chứ..."
Anh vừa nói vừa nhìn cậu, khẽ liếm môi.
Minh Viễn suýt nữa bị hành động này làm nổ não, mặt cậu đỏ bừng.
Lương Xương Bách chiếm được lợi thì cười khoái chí, bước chân hăng hái rời đi.
Lúc anh quay lại mang trên tay một tô mì vẫn còn bốc khói, đưa đến trước mặt cậu.
"Làm cho anh đấy"
Minh Viễn ngạc nhiên nhìn tô mì, lại nhìn anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-nho/3743058/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.