Viễn ngồi trong góc, cặp để xuống chân, mắt đưa ra nhìn ngoài cửa sổ
Xe bắt đầu chuyển động, cậu cảm thấy có hơi choáng.
Kéo khẩu trang lên cao một chút mới thấy đỡ khó chịu hơn. Minh Viễn điều chỉnh tư thế ngồi, muốn nhắm mắt ngủ một chút.
Lúc cậu mơ màng muốn đi ngủ thì xe lại dừng lại.
Bên cạnh Thuận Thiên không xa cũng có một trường quản gia nữa, tuy quy mô không bằng nhưng lúc nào cũng hơn thua với trường cậu.
Nhưng mà phải công nhận người bên đấy thật đẹp, năng lực cũng rất tốt.
Những người trường Lâm Thạnh vừa lên xe đã nhận được lời chào hỏi từ những người khác.
Quan hệ của trường họ đối với mấy trường khác cũng tốt nữa, ai đâu như Thuận Thiên cơ chứ. Minh Viễn khẽ than.
Minh Viễn lại quay đầu ra cửa sổ, sau đó nhắm mắt, không quan tâm đến những gì không liên quan đến mình nữa.
Tuy nhiên mấy giây sau thì ghế bên cạnh cậu có người ngồi xuống, ba lô chen xuống dưới gầm ghế ép vào chân cậu đau điếng.
Tên này để núi Thái Sơn trong cặp hả trời ???
Cậu khó chịu quay đầu lại, nói với người bên cạnh.
"Ba lô của cậu làm tôi đau"
Người kia đang vui vẻ nói chuyện với bạn mình, nghe thấy tiêng bên cạnh thì quay đầu.
"Hả ?" Cậu ta tựa hồ không nghe mà hỏi.
"Ba lô của cậu làm tôi đau" Minh Viễn kiên nhẫn lặp lại.
"Hả ? Sao ? Nói lớn lên xem nào, tôi không nghe rõ"
Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-nho/3743048/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.