Minh Viễn được Lăng Khương Nguyên lấy cho vài cái bánh.
Bánh mose mềm mại ngọt ngào khiến cậu ăn không dừng được.
Ông Lăng đứng đó một luc thì đã có không người đến kính rượu ông, có vẻ đều là những nhân vật tầm cỡ, khí chất rất khí thế.
Cậu cảm nhận có không ít người chú ý đến cậu, ánh mắt khiến cậu hơi khó chịu, nhưng kĩ năng quản gia được rèn luyện đâu phải là để trưng cho đẹp. Ai nhìn cậu, cậu thản nhiên nhìn lại.
Sao? Sợ chưa ?
Quả nhiên một lúc sau thì không ai nhìn cậu nữa, Minh Viễn đắt ý quay đầu thì thấy Lăng Khương Nguyên đang cười.
Cậu gãi gãi đầu, cảm thấy hơi ngại.
Minh Viễn đứng gần bên cạnh ông thêm một chút, thỉnh thoảng gật đầu chào những người đến kính rượu ông, thỉnh thoảng lại múc một miếng bánh, mắt tò mò nhìn xung quanh.
"Cháu vào đấy ngồi đi, ông đi lên đấy một chút rồi về" Lăng Khương Nguyên vừa nói vì chỉ chỗ cho cậu ngồi, chính là chiếc sô pha trong góc.
Minh Viễn gật đầu, tay đưa lên chỉnh lại cà vạt hơi lệch của ông.
Ông rõ ngạc nhiên, nhưng sau đó ánh mắt lại dịu dàng.
Cậu nhìn ông bình thản bước lên bục, gõ gõ micro sau đó bắt đầu chào mọi người.
Bước lên sân khấu một cái khí thế của ông liền khác hẳn, Minh Viễn không biết nói thế nào, chỉ có thể miêu tả bằng một chữ....Ngầu !
Lúc cậu đang mải mê nhìn thì bên cạnh có người ngồi xuống.
"Xin chào"
Minh Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-nho/3742477/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.