Quả nhiên, sau đó là hai tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên. 
Lương Xương Bách nhìn đồng hồ. 5 giờ 40 phút. 
Can giờ rất chuẩn. 
Anh mở cửa. 
Minh Viễn mặc đồng phục quản gia giống như lần đầu anh gặp cậu, chỉ khác là lần này cậu có đeo thêm bao tay và thái độ nghiêm túc hơn hẳn. 
“Chào buổi sáng, cậu Bách” 
Cậu Bách ? 
Đừng hỏi, hỏi thì là khó lắm cậu mới suy nghĩ ra được cái danh xưng này đấy. 
Cũng không thể gọi là ông chủ, cậu chủ hay thiếu gia được. 
Lương Xương Bách không hiểu sao buồn cười, anh ra hiệu cậu bước vào rồi nói muốn ăn sáng. 
Cái giờ khỉ ho này nhà ăn vẫn chưa mở đâu, ngụ ý là muốn cậu nấu ăn cho. 
Minh Viễn cúi đầu, sau đó bước vào bếp chuẩn bị đồ ăn. 
Trong tủ lạnh đầy ấp đồ ăn, mặc dù Lương Xương Bách không nấu ăn nhưng thức ăn luôn được bổ sung đầy đủ. 
Minh Viễn nhẹ hỏi anh. 
“Cậu Bách, cậu muốn ăn gì ?” 
“Gì cũng được? Cậu tự tiện phát huy đi” 
“Cậu Bách có gì không ăn được hay dị ứng thứ gì không ?” 
“Tôi ghét bông cải” 
Minh Viễn: “…..” 
Càng giống đứa nhỏ. 
Cậu hơi buồn cười nhưng lại nhịn được, cúi đầu bắt đầu chuẩn bị đồ ăn. 
Lương Xương Bách vốn muốn đứng xem, nhưng suy nghĩ một chút lại bước ra ngoài. 
Cậu quản gia này không muốn bị nhìn mà nhỉ… 
Ngồi trên bàn chờ đợi, Lương Xương Bách lại lấy quyển sổ mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-nho/3728410/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.