🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Cha muốn xuất gia làm hòa thượng?

Mắt Thẩm Mặc tròn như hòn bi, hiển lên hình ảnh cha mặc áo cà sa, cạo trọc đầu, tay gõ mõ, miệng tụng kinh.



- Không phải như thế.

Thẩm Hạ nghiêm túc nói:

- Cư sĩ ấy, hiểu không hả? Chính là tu hành ở nhà.



Thẩm Mặc lau mồ hôi, thấy mọi người đang nhìn, vội nói:

- Chuyện này chúng ta về nhà hãy nói.

Nói xong nghĩ tới một chuyện:

- Ai nói là con chết.

Y thấy đáng lẽ không ai biết y trên thuyền mới đúng.



- Thiếu gia, là nô tài ..

Thẩm An từ sau lưng Thẩm Kinh thò đầu ra, dè dặt nói:

- Nô tài tìm một vòng không thấy người sống, cho rằng thiếu gia không được may mắn như nô tài...



Thấy hắn nguyên vẹn đứng trước mặt mình, Thẩm Mặc vui sướng:

- Ngươi còn sống à?



Thẩm An mặc buồn bã:

- Ba người nô tài trốn ở dưới gầm giường, bọn chúng tìm được Diêu Trường Tử, lại tìm được Phúc Lục, nô tài ở trong cùng, người nhỏ nhất, kết quả là bị sót.



- Có thể sống được là tốt rồi.

Thẩm Mặc thở dài:

- Trường Tử không sao, chỉ tiếc cho Phúc Lục.



Thẩm Hạ đột nhiên cau mày nói:

- Nghe bảo Trường Tử dẫn đường cho giặc Oa.



- Lại ai nói với cha đấy?

Thẩm Mặc tức giận nhìn Thẩm An:

- Lắm mồm lắm miệng, cẩn thận xé nát lưỡi ngươi ra.



Rồi đem chuyện Trường Tử dùng tiếng địa phương liên hệ với y, dẫn giặc Oa tới Hóa Nhân Than, bọn họ chặt cầu ra sao, kể

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2062624/chuong-150.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Quan Cư Nhất Phẩm
Chương 150: Đôi mắt viễn thị
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.