Hoàng đế triệu kiến gữa đêm khuya, song Nghiêm Tung không hề bất ngờ, mấy năm qua bệ hạ tu thần đạo, hỉ nộ vô thường, xuất thần nhập quỷ, giờ mới là giờ Tuất ( 7 -9 pm),có triệu kiến cũng chẳng có gì.
Liền nhận lấy mũ ô sa do Từ Giai đưa cho, chậm rãi đội lên đầu, lại nhận lấy tấu chương của Trương Kinh, run rẩy do Trần Hồng dìu ra cửa.
Cửa đã có một cỗ kiệu hai người khiêng, Nghiêm Tung ngồi lên, ghế ngồi để gần hông, nhìn trông có vẻ hèn kém, nhưng cho phép ngồi kiệu vào vườn thượng uyển đã là long ân của bệ hạ rồi.
Phải biết rằng các quan viên khác gồm cả Từ Giai ra vào Tây Uyển cũng chỉ được cưỡi ngựa, không có tư cách ngồi kiệu.
Từ Giai tiễn tới tận cửa, cho đến khi chiếc kiệu biến mất trong bóng tối mênh mông mới thở dài khó hiểu, quay về tiếp tục làm việc.
Đoàn người im lặng đi dưới ánh đèn lồng màu đỏ, mỗi một cái đèn lồng là một Cẩm Y Vệ hông đeo Tú Xuân Đao, người mặc Phi Ngư Phục, cho tới tận cửa cung Ngọc Hi, mới đổi thành đạo sĩ và thái giám đứng hầu.
Cung Ngọc Hi là chính điện của Tây Uyển, đi tới trước điện, thái giám hạ kiệu, Trần Hồng đỡ Nghiêm các lão xuống, sau đó làm động tác mở cửa.
Hai tên thái giám canh cửa nhắc cánh cửa lớn nặng nề trước mặt mình lên, sau đó đầy vào trong, hai cảnh cửa chầm chậm mở ra không một tiếng động.
Trần Hồng đi vào bẩm báo, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2062625/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.