Đám giặc Oa đi thẳng về phía đông, dọc đường cảnh điền viên như trong tranh vẽ, làm bọn chúng nhao nhao thề trở về sẽ chấn chỉnh quay lại cướp bóc một phen.
Tên thủ lĩnh còn hứng thú ngâm thơ:
- Bạch nhật lục thụ hôi ngõa, phú đắc lưu du nhân gia, kim ngân tài bảo mỹ nữ. Khẩu thủy lưu hạ, toàn bộ đô thưởng hồi gia!
Tức thì khiến đám đông khen ngợi truyền nhau hát.
*** Ngày sáng lá xanh tường đen,
Ngôi nhà giàu chảy mỡ.
Vàng bạc châu báu và mỹ nữ.
Nước bọt chảy ra, cướp sạch về nhà.
Bọn chúng ca hát vui sướng, không hề phát giác khi bọn chúng tới giữa lòng hồ Giám Thủ mênh mông, đột nhiên hai bên bờ tiếng hò reo, tiếng trống rầm trời, từng chiếc thuyền nhỏ chở quan binh, từ khác phía bơi tới, bao vay bốn phương tám hướng.
Tiếng ca ngưng bặt, cho dù là tên giặc Oa ngu nhất cũng biết mình trúng kế rồi, đều kinh hoàng nhìn tên thủ lĩnh, phải nói là hắn rất trấn tĩnh, phất tay nói:
- Mặc kệ bọn chúng, trèo thuyền về phía đông.
Phán đoán của hắn đã đúng, thuyền của quan quân tuy nhiều, nhưng đều rất nhỏ, căn bản không thể tạo thành uy hiếp với chúng, chỉ bám sát bốn phía vây mà không đánh.
Thuyền của giặc Oa đông người, ăn nước sâu, tốc độ không tăng lên được, thấy ngày càng có nhiều quân Minh vây tới, tên thủ lĩnh đang hoàng thì bỗng nghe thủ hạ hô lớn:
- Thuyền của chúng ta lọt nước rồi.
Cúi đầu nhìn quả nhiên thấy đáy thuyền có dòng suối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2062623/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.