Bào ngư cũng xuất sắc, từng con vừa vặn được khứa hoa khéo léo, sau khi đun nóng bung nở như cánh hoa, hương vị thấm đến tận bên trong. Kết hợp với sốt nêm nếm chuẩn xác, từng miếng bào ngư thấm đẫm vị mặn ngọt, giòn dai sần sật, mùi sốt len lỏi vào từng khe nhỏ, tụ lại trong khoang miệng.
Tống Loan cứ ăn một miếng gà kèm một miếng cơm, rồi lại một miếng bào ngư, một miếng cơm, ăn xen kẽ đều đặn, chỉ cảm thấy cái nào cũng không đủ ăn.
Bào ngư giòn sần sật, thịt gà mềm mại, vị thanh của bào ngư hòa quyện cùng độ đậm đà của thịt gà dưới tác động của nhiệt, món Gà hầm bào ngư này thực sự chinh phục vị giác, khứu giác và cả thị giác.
"Đây đúng là Gà hầm bào ngư hoàn hảo nhất trong lòng tôi!" Tống Loan không ngớt lời khen ngợi, còn định nói thêm gì nữa, nhưng vừa nhìn lên đã thấy đũa của mọi người cùng lúc đưa sang, phần bào ngư gà vốn không nhiều trong nháy mắt đã mất phân nửa.
Thôi cậu khỏi nói gì nữa. Đáng đời cái mồm lắm chuyện! Trên bàn bỗng yên ắng hẳn, chỉ còn tiếng đũa chạm bát vang lên lách cách. Tống Loan và Trịnh Doanh Sơ bên cạnh âm thầm thi gan, tôi ăn hai miếng mà cậu dám ăn ba miếng? Không được, phải gỡ lại mới được.
Chỉ trong vài phút, một bát cơm đã ăn gần hết.
Tống Loan, người mấy hôm nay không có khẩu vị gì, bỗng ngộ ra: "Ăn cơm đúng là phải tranh nhau thì ăn mới ngon!"
"Ai tranh ăn với cậu chứ, là cậu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5192103/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.