Khi Victor bị người ta coi là chen hàng và bị kéo tuốt về cuối hàng, Garr lại nói: "Trời ơi, anh xếp hàng rồi! Xem ra đây là ý trời muốn anh nếm thử món ăn ở quầy hàng này."
Victor: "Nhưng mà chúng ta không có..."
Garr dĩ nhiên biết rõ tình hình tài chính của Victor, chủ động đề nghị: "Anh có thể bán tôi cho chủ quầy đổi lấy thức ăn, người bạn của tôi, yên tâm đi, tôi sẽ lén quay lại."
Victor vừa đếm tiền trong túi, đang định từ chối thì nghe thấy một người cũng đang xếp hàng nói: "Bánh mì Panettone to như vậy mà chỉ có sáu đồng vàng, thật là đáng giá."
TBC
Nghe đến đó, Victor nói với Garr: "Tôi không thể đổi cậu cho chủ quầy, huống hồ cũng không đủ."
Garr, vốn được định giá bốn mươi đồng bạc tương đương bốn đồng vàng bị đả kích nặng nề: "Tôi... tôi lại không đáng giá bằng một cái bánh mì..."
Victor vỗ nhẹ vào cổ Garr: "Cậu đối với tôi, giá trị không thể đo bằng bạc được."
Garr vẫn không thể chấp nhận sự thật tàn khốc này, nó hiếm khi im lặng không nói lời nào.
Thấy Garr như vậy, Victor càng không thể rời khỏi hàng. Hắn vừa đếm lại tiền trong túi, có lẽ vẫn đủ để mua một hai món từ quầy hàng này, có thể chia sẻ với Garr.
Đến khi tới trước quầy, Victor phát hiện mình chỉ đủ tiền mua món rẻ nhất là khoai tây nghiền.
"Lấy hai phần khoai tây nghiền."
Nam Đồ múc khoai tây nghiền vẫn còn bốc khói nóng hổi vào hộp giấy dùng một lần, nén thành hình vòm rồi rưới lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5192084/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.