Thì ra vẻ lo được lo mất của Seaver là vì điều này. Nam Đồ vừa thấy buồn cười vừa hiểu ra Seaver thật sự để tâm chuyện này, cô nghiêm túc nói: "Vậy thì mấy tiếng xấu đó không liên quan đến anh. Người tôi kết bạn là anh, không phải c.h.ủ.n.g t.ộ.c của anh, càng không vì thế mà có thành kiến với anh."
"Giờ cũng không còn sớm nữa, tôi phải ra chợ rồi, anh không đi à?"
Seaver ngây người nhìn Nam Đồ một lúc, chắc chắn cô không có chút thay đổi nào trong thái độ với anh, liền hồ hởi nói: "Đi!"
Vừa xuất hiện ở chợ, đã có rất nhiều người nhận ra Nam Đồ rồi bám theo sau cô. Họ tới từ sớm, ban nãy không thấy quầy của Nam Đồ, cứ sợ hôm nay cô không đến, giờ thấy cô lộ diện, cuối cùng họ cũng yên tâm.
Thế là mang theo cả một đám "đuôi nhỏ", Nam Đồ đến chỗ một quầy trống, quay đầu về tiệm lấy đồ.
Từng hộp bánh quy trà đen, bánh sò kem lạnh vừa lấy từ tủ lạnh ra, khoai tây nghiền sốt tiêu đen nóng hổi, bánh tart trứng sữa to bằng lòng bàn tay, bánh mì Panettone to, ăn một cái là no cả ngày, chính là toàn bộ mặt hàng hôm nay.
Có người tiếc nuối nói: "Không có kem mát lạnh đợt trước nữa sao?"
Nam Đồ: "Lần này tôi không làm, lần sau nhất định sẽ có."
Dù không có món kem họ mong đợi, người hỏi cũng không rời hàng, khó khăn lắm mới chen lên được hàng đầu, sao họ có thể không tranh thủ mua vài món ở quầy của Nam Đồ chứ, chậm là chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5192081/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.