Chu Lộ cũng không phải muốn làm mất hứng, chỉ là thấy lạ: "Tụi mình tới sớm thế mà vịt quay chỉ còn hai con? Nhỡ đâu người ta cố tình gài mấy người tâm lý như cậu, bàn bên kia vừa rồi đều là diễn viên thì sao?"
Vệ Tiếu Nghiên cười đến run cả người: "Nhiều người phối hợp diễn như vậy, chỉ để bán một con vịt quay thôi à?"
Chu Lộ nói xong cũng thấy mình có vẻ nghĩ nhiều rồi, nhưng vẫn cứng miệng: "Tớ chỉ thấy vịt quay vốn chẳng ngon gì, e là cậu sắp thất vọng thôi."
Dĩ nhiên Chu Lộ từng ăn vịt quay không ít lần, nhưng trải nghiệm toàn bình thường, chưa lần nào khiến cô kinh ngạc. Đặc biệt lần gần nhất, cô đến một nhà hàng chuyên vịt quay, nghe nói là thương hiệu lâu đời truyền thừa trăm năm, nghĩ rằng chuyên một món sẽ càng chuyên nghiệp.
Không ngờ lúc món vịt được thái lát mang ra, chỉ còn âm ấm. Ăn qua loa vài miếng, vịt đã nguội ngắt, mỡ đông lại, vào miệng cảm giác như bị dính họng. Tệ hơn nữa là, mỡ giữa da và thịt thì nhiều mà thịt lại không mềm, không biết do nguội hay do chất lượng vịt, trong thịt còn có mùi tanh nhè nhẹ đặc trưng của vịt.
Bao nhiêu kỳ vọng của Chu Lộ dành cho món vịt quay đều tan thành mây khói, cô còn cố gắng nhờ bếp hâm lại, điều chỉnh nước chấm, phối thêm đồ ăn kèm để cải thiện hương vị, nhưng tiếc rằng vẫn không che lấp nổi khuyết điểm của chính món vịt. Hôm đó lòng cô lạnh còn hơn cả đĩa vịt trên bàn.
Giờ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5170456/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.