Đợi hôm khác đưa vợ mình đến đây, gọi thêm mấy món khác ăn thử. Thạch Khải vừa nghĩ vậy vừa không có ý định ăn một mình, định gói mang về một phần vịt quay Nam Ký ngon nhất cho vợ nếm thử tay nghề của Nam Đồ.
Phục vụ rất thành thạo từ chối yêu cầu gói món vịt quay, nghe có vẻ hôm nay nói câu này không ít lần: "Xin lỗi quý khách, vịt quay Nam Ký số lượng có hạn, hôm nay đã bán hết. Hơn nữa nhiệt độ sẽ ảnh hưởng đến hương vị món ăn, nên chúng tôi khuyên quý khách dùng tại chỗ thì hơn ạ."
Món ngon như vậy, bán chạy cũng là chuyện dễ hiểu. Nghĩ kỹ thì đúng là vịt quay ngon nhất khi vừa mới ra lò, hơi nóng bốc lên làm dậy mùi thơm của thịt, cái hương vị ấy... không thể nghĩ tiếp nữa, nghĩ nữa là chảy nước miếng mất.
Gói mang đi rồi vịt nguội, lớp da giòn như giấy kiếng cũng bị hấp mềm, thật đúng là lãng phí của trời. Thạch Khải đành chọn món khác để gói mang về.
Triệu Dục Kỳ chỉ vào món thịt bò kho trên thực đơn: "Chú Thạch, còn món nào hợp để gói mang về hơn món này nữa? Thịt bò kho vốn ăn lạnh, hoàn toàn không ảnh hưởng đến hương vị. Mà lúc nãy mình cũng ăn thử rồi đấy, kho rất ngon, thịt thì mềm và chắc."
Nghe đến đây, Triệu Bằng Đào ở bên cạnh bắt được hai từ khóa "thịt bò" và "ăn lạnh", lại nhớ đến hai cân bò xào lạnh cay mà con trai mang về lần trước, đúng là càng nhai càng ngon, chỉ tiếc là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5170450/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.