Tôn Ngân Phượng không ngờ lại có người quen biết mình ở đây, liền giật mình: "Tôi nói là chuyện tối hôm qua cơ, bây giờ là giữa trưa rồi, đương nhiên không nghiêm trọng như vậy nữa. Nhưng chuyện tối qua nó bị đau bụng thì không thể bỏ qua như thế được!"
"Ồ." Bà Mã không khẳng định cũng chẳng phủ nhận: "Vậy hôm qua cháu bà ăn gì?"
Gặp phải người quen thế này khiến Tôn Ngân Phượng cũng hơi hoảng, những lời chuẩn bị sẵn trong bụng lập tức quên mất quá nửa. Lúc này bà ta liếc mắt nhìn quanh, chỉ vào cái nồi đất trên bàn của một nhóm khách rồi nói: "Chính là cái này, tôi quên tên rồi, dù sao trong đó có hải sản, hải sản mà không tươi thì có thể ăn c.h.ế.t người đấy! Ai lại mở tiệm kiểu này chứ, ôi thằng cháu trai đáng thương của tôi..."
Bà ta đột nhiên gào khóc, còn định ngã nhào xuống đất. Tân Hoan đứng bên cạnh nhanh tay lại đỡ. Vốn dĩ Tôn Ngân Phượng chẳng để Tân Hoan vào mắt, không ngờ ngã một cái không được, lại thử giãy tiếp cũng không thoát ra nổi, trong lòng chỉ biết hậm hực c.h.ử.i thầm, con nhỏ này khỏe phết đấy! Đáng đời suốt đời chỉ đi rửa bát làm tạp vụ!
Mấy vị khách khác trong tiệm thấy cảnh tượng lộn xộn như vậy cũng đồng loạt đặt đũa xuống, đồ ăn trên bàn cũng không dám động đến nữa, đợi Nam Đồ lên tiếng giải thích rõ ràng.
"Nguyên liệu nhà chúng tôi đảm bảo đều tươi mới, đặc biệt là hải sản, nhất định là nhập trong ngày. Bà ơi, bà chắc chắn cháu bà hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5079704/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.