Chỉ có mỗi năm vào ngày sinh nhật của cháu gái ông ấy, khách nào đến ăn ở tiệm cũng được tặng một quả khoai từ đào ngâm, không lấy tiền, cho không luôn đấy. Một năm chỉ có một lần thôi, những thực khách thèm món này nhớ ngày sinh nhật cháu gái ông ấy còn rõ hơn sinh nhật chính mình nữa!"
Vừa nói bà vừa cẩn thận chia khoai từ đào ngâm cho mọi người: "Là Duyệt Duyệt tặng bà đấy, mọi người cũng nếm thử đi, món này là chiên rồi mới hấp, để lâu lớp vỏ ngoài mềm ra thì ăn không ngon nữa."
"Chiên á?" Phan Duyệt Nghi ngạc nhiên há miệng thành hình chữ o, cô mới ăn món này không lâu trước đây mà không hề phát hiện ra là đã chiên, hoàn toàn không cảm thấy ngấy dầu, sao lại là chiên được? Ông ngoại tiếp lời: "Sao lại không phải chiên chứ? Khoai từ nghiền trộn với bột nếp mới định hình được, nhưng thế vẫn chưa đủ, hơi động vào là vỡ, tiếp tục thêm bột nếp nữa à? Như vậy thì không ổn, cho nhiều bột nếp quá thì còn gọi gì là khoai từ đào ngâm, phải gọi là đào nếp thì đúng hơn. Muốn giữ đúng lượng khoai từ thì phải nghĩ cách để nó không vỡ nát."
"Bí quyết chính là ở bước chiên này, không thể cho vào chảo dầu chiên được, dầu mà sôi lên là hình dạng quả đào cũng tan tành, độ lửa lại khó nắm, chỉ có thể đặt lên vá lưới, múc dầu nóng rưới lên quả đào liên tục, đến khi lớp vỏ ngoài hình thành một màng mềm mới định hình được, rồi đem hấp chín, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5079701/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.