Từ ngày đi theo Tần Phong đến giờ, kiến thức Trương Giáo Thiếp thật sự mở rộng không ít. Cái khác không dám nói, phạm vi tầm nhìn tuyệt đối là đủ rộng. Loại người thế nào cũng đã gặp qua. Loại chuyện nào cũng đã từng làm. Nhưng ngày hôm nay Trương Giáo Thiếp vẫn thật sự bất ngờ.
Đã gặp qua kẻ kiêu ngạo lại chưa từng thấy qua người nào phách lối giống như Tô Mộc vậy. Hắn đã gặp qua vô sỉ lại chưa từng thấy qua kẻ nào vô sỉ giống như Tô Mộc. Gặp qua người làm bậy lại chưa từng thấy qua người nào làm bậy như Tô Mộc.
Cho dù anh là huyện trưởng thì thế nào? Phải biết rằng nơi này là nơi nào. Nơi này là ủy ban kỷ luật thành phố, không phải là ủy ban kỷ luật huyện các người. Anh ở ủy ban kỷ luật huyện của các anh muốn làm như thế nào thì làm. Nhưng ở chỗ này vẫn phải cúi đầu làm việc cho tôi.
Nhưng bây giờ thì sao?
Tô Mộc là cúi đầu như vậy sao? Quả thực chính là còn muốn kiêu ngạo hống hách hơn cả ngẩng đầu. Tần Phong không có thời gian đúng không? Tốt lắm, hắn không có thời gian, thời gian của tôi cũng không đủ. Muốn gặp tôi, vậy hẹn lúc khác đi.
Thời điểm nào, huyện trưởng lại có thể ương ngạnh như vậy?
Đừng nói là Trương Giáo Thiếp, lúc này những người còn lại trong ủy ban kỷ luật thành phố thấy cảnh này cũng nghĩ như vậy. Tô Mộc thật sự đủ trâu bò. Đã gặp qua người lợi hại, lại chưa từng thấy qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702810/chuong-1379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.