Kết quả sau cùng tất nhiên là Tô Mộc không ở lại ăn cùng Tưởng Hoài Bắc. Phải biết rằng đến chính phủ thành phố đã là đủ quá đáng. Nếu như thật sự ở lại chỗ này ăn cơm, Tần Phong bên kia không chỉ tức giận. Chỉ có điều Tô Mộc cũng không có khả năng ăn cùng với Lý Tuyển. Lý Tuyển bên kia rốt cuộc là tình huống thế nào, Tô Mộc còn chừa biết.
Nhưng nếu đem ranh giới cuối cùng của mình đối với Lý Tuyển nâng lên cùng Tưởng Hoài Bắc, nói vậy hiện tại trong thành phố nhất định sẽ có lời ra tiếng vào.
Nguyên nhân gây ra chuyện này vốn có chút nực cười. Chỉ có điều đụng phải kẻ ngu xuẩn như Lôi Chính Bắc, mới có thể khiến chuyện trở nên không thể cứu vãn. Hi vọng Trần Mai Sử không nên lại làm ra bất kỳ chuyện ngu xuẩn nào nữa. Bằng không cho dù đó là ranh giới cuối cùng của mình, Tô Mộc cũng sẽ không chút do dự phủ định.
Muốn chơi, vậy phải chơi thật tốt.
Ngày hôm nay thời tiết thật ra không tệ. Đã là thứ sáu, sắp đến cuối tuần. Nghĩ đến mình chuyện đáp ứng Từ Trung Nguyên sẽ đi vào kinh thành, Tô Mộc hiểu rất rõ ràng, liền chuẩn bị từ nơi này rời đi.
Nói đến an bài công việc buổi chiều, dù sao chuyện trong huyện đang làm chính là cuộc chiến nước bọt với huyện Tà. Mình không ở huyện, tùy tiện tìm một lý do ra ngoài, ngược lại có thể trốn đi thanh nhàn.
Sở Tranh, anh và Đoạn Bằng trở về đi.
Tô Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702812/chuong-1380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.