Hiện tại Tô Mộc đang vận dụng thôi miên bằng ngôn ngữ.
Hô!
Quan bảng xoay tròn, trong lầu tràn ngập chân khí vô hình, chân khí bao phủ cả Tiêu Mãnh Trữ lẫn Thái Kim Đường, thanh âm Tô Mộc trầm thấp vang lên.
Không có mệnh lệnh của tôi, không ai được tự tiện hành động, người nào dám nổ súng, nhớ lỗi nặng!
Sau khi truyền mệnh lệnh, hắn lập tức mở miệng:
Tiêu Mãnh Trữ, tôi biết bây giờ anh vô cùng phẫn nộ, nhưng phẫn nộ cũng không giải quyết được vấn đề gì. Nếu anh thật sự giết Thái Kim Đường, có thể làm được gì? Chẳng lẽ bản thân anh muốn nhảy lầu tự sát sao? Nếu thật sự làm vậy, gia đình của anh, vợ con anh, họ phải làm thế nào?
Thoáng tạm dừng, thanh âm của hắn lại vang lên đầy mê hoặc:
Anh là cán bộ quốc gia, tối thiểu từng là vậy, anh nên hiểu luật pháp. Anh làm như vậy chết thì thôi, nhưng tạo thành ảnh hưởng thế nào cho gia đình, anh có nghĩ tới hay không? Khi vợ anh đi ngoài đường, bị người chỉ trỏ, sẽ có cảm giác thế nào? Khi con anh đi học bị bạn học cười nhạo, nhi đồng sẽ làm sao?
Ngoại trừ vợ con anh, còn có cha mẹ anh đi? Lão nhân gia nuôi anh thật không dễ dàng, anh làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy, họ làm sao bây giờ? Chẳng lẽ còn muốn người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh sao? Chẳng lẽ anh không nghĩ cho họ, chẳng lẽ nhẫn tâm nhìn thấy họ thống khổ như vậy sao?
Tiêu Mãnh Trữ, theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702649/chuong-1303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.