– Ai vậy?
Sau khi Đồng Phương nghe thấy tiếng gõ cửa, không nhịn được kêu lên.
Nhưng tiếng gõ cửa vẫn như cũ, không hề có ý tứ dừng lại!
– Đồ chó hoang, nhất định là là đám say rượu khốn kiếp, Tôn thiếu, để tôi đi thu thập hắn!
Đồng Phương vừa nói vừa tiến lên trực tiếp mở cửa, ai ngờ khi hắn vừa định há mồm mắng chửi người, trước ngực bất chợt xuất hiện một thứ gì đó. Đồng Phương bản năng ý thức được, đây nhất định là một khẩu súng lục, cảm giác lạnh như băng này có thể rõ ràng truyền vào trong đầu, khiến cho hắn vô cùng sợ hãi.
– Câm miệng, thành thật một chút, ngươi biết nên nói như thế nào rồi đấy.
Tô Mộc thấp giọng nói.
Tô Mộc bây giờ hoàn toàn không sợ Đồng Phương nhận ra mình, bởi vì lúc này hắn đang dùng khăn tắm che đầu, muốn nhìn rõ xem hắn là ai chính là nằm mơ. Hơn nữa nơi này lại không có video quan sát, chuyện gì phát sinh cũng sẽ không có người nào biết. Mão Quan là một trung tâm mát xa, nếu đặt camera quan sát, vậy chẳng khác nào muốn đóng cửa.
– Đồng Phương, làm gì vậy? Là ai thế, kêu đồ chó hoang đó cút đi, dám đến chỗ chúng ta đùa bỡn, thật sự là chán sống rồi!
Tôn Nguyên Thắng kêu lên, thật sự hiện tại tâm tình của hắn rất khẩn trương, phải biết rằng đây là ám toán Tô Mộc.
Thành công còn dễ nói, nếu không thành công, không nói đến người khác, chỉ riêng Lý Nhạc Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702064/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.