Ở chỗ như Mão Quan, Thường Hương thật sự là người từng trải. Bất kể là cao thấp hay mập gầy, nàng đều gặp rất nhiều. Cho nên khi nàng nhìn thấy Tô Mộc, vẻ mặt không hề bối rối.
Có đôi khi ngươi cũng không thể không thừa nhận một thực tế, cuộc sống chính là nơi đào tạo diễn viên tốt nhất. Cho dù việc Thường Hương sắp làm, rất có thể hủy diệt cuộc đời nàng. Nhưng vẻ mặt Thường Hương vẫn vô cùng trấn định, cái này cũng chưa tính, biểu hiện của nàng còn rất thành thạo tự nhiên, không hề khiến người ta liên tưởng đến chuyện khác. Kỹ thuật diễn xuất của nàng có thể làm rất nhiều diễn viên chuyên nghiệp phải thán phục.
– Cô là ai?
Tô Mộc nhíu mày nói.
Sau khi Tô Mộc nhìn thấy người đi vào là nữ nhân, chân mày nhất thời nhăn lại. Nói thật, trong tình trạng ở trần này, ở cùng một nữ nhân xa lạ trong một không gian chật hẹp như vậy, Tô Mộc thật sự cảm thấy rất khó chịu. Đó là một loại bản năng, trong ý nghĩ của Tô Mộc, Lý Nhạc Thiên nên sắp xếp cho mình một nam đấm bóp mới đúng.
Thật ra Tô Mộc chỉ là muốn tới đây nghỉ ngơi, ngâm nước nóng là được rồi, về phần xoa bóp, mặc dù hắn cũng muốn hưởng thụ, nhưng khi sắp hưởng thụ, vẫn cảm thấy ngại ngàn.
– Khách nhân, ngài khỏe chứ, thật ra ngài không cần thiết như vậy, thái độ phục vụ của Mão Quan chúng tôi có thể nói là nhất lưu, chúng tôi sẽ không để ngài cảm thấy không thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702063/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.