Diễn kịch phải diễn nguyên bộ, phải diễn khiến chính bản thân anh cũng cảm giác đó là thật. Diễn kịch như vậy mới là cảnh giới cao nhất. Đương nhiên nếu trước đó không phải biết Triệu Thiên Hoa đang diễn kịch, Tô Mộc sẽ kiên quyết không dám làm ra hành động như vậy. Hành động như vậy, thật sự mang ý nghĩa gây hấn với lãnh đạo cấp trên. Chuyện như vậy, ở trong quan trường là điều rất kiêng kỵ.
- Anh nói có ý gì? Chẳng lẽ nói anh là sai sao?
Triệu Thiên Hoa lạnh lùng nói.
- Triệu thị trưởng, tôi cũng không có nói anh không có quyền phê bình tôi. Tôi muốn nói là, tôi cũng không có đi muộn. Bất kể người khác tới sớm bao nhiêu, tôi chỉ đến đây đúng thời gian đi làm theo quy định. Nếu như vậy cũng tính đến muộn, ngược lại tôi rất muốn biết, cái gọi là quy định rốt cuộc còn có ích lợi gì nữa? Nếu như vậy cũng có thể đủ đánh giá là muộn hay sớm, vậy cái gọi là giờ đi làm tiêu chuẩn không phải chỉ là để trang trí hay sao?
Tô Mộc ngang nhiên nói, trong ánh mắt mang theo một loại ý tứ hoàn toàn không khuất phục.
Mà sự không khuất phục đó ở trong mắt Trần Nhất Chu, không có bất kỳ ý tứ làm ra vẻ gì. Hắn cho rằng đây là thái độ thật sự của Tô Mộc. Bởi vì hắn tin tưởng lúc này Tô Mộc vô cùng bành trướng, thật sự cho rằng có Lý Hưng Hoa làm chỗ dựa, là có thể không coi trọng đối với Triệu Thiên Hoa. Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701610/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.