Hiện nay, chủ nghĩa bảo vệ địa phương tồn tại rộng khắp cả nước. Bất kể anh có thừa nhận hay không thừa nhận, đây cũng là một hiện thực. Thật ra thực tế như vậy có lợi mà cũng có hại. Cái hại có thể nói ra rất nhiều, nhưng chỗ lợi có một điểm rõ ràng nhất. Đó chính là với điều kiện tiên quyết áp dụng chủ nghĩa bảo vệ địa phương, xí nghiệp địa phương có thể có được sự phát triển lớn nhất, mới có thể vì thương thuế địa phương, tăng thu nhập. Bất kỳ ai dù muốn gạt bỏ cũng không có cách nào gạt bỏ được sự thực đó.
Đến bây giờ Tô Mộc đối mặt với tình huống cụ thể, thật ra cũng không thể nói chính là chủ nghĩa bảo vệ địa phương, mà là một loại thủ đoạn xúc tiến phát triển kinh tế địa phương. Ở dưới thủ đoạn như vậy, đối với xí nghiệp địa phương vẫn có thể hình thành một loại xúc tiến.
- Triệu thị trưởng, chuyện này chính là một phần lễ vật tôi tặng cho anh.
Tô Mộc nói.
- Nói như thế nào?
Triệu Thiên Hoa cười híp mắt nói.
- Đệ Nhất Thành Kiến là một công ty xây dựng phía dưới của tổng bộ xây dựng. Một công ty xây dựng như vậy là chiêu bài vang dội nhất cho bản địa Cổ Lan chúng ta. Anh mới bắt đầu nhậm chứng, tôi cũng chưa từng đưa tới lễ gặp mặt. Cái này tính như là một phần lễ vật. Đệ Nhất Thành Kiến không phải là muốn công trình sao? Được, tôi cho. Hiện tại bên trong khu Cao Khai thiếu cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701612/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.