Đại mỹ nữ này chính là Lạc Lâm.
Tô Mộc làm thế nào cũng không nghĩ tới, Lạc Lâm lại xuất hiện ở chỗ này, nàng xuất hiện cũng được đi, còn ăn mặc làm cho người ta cảm thấy hai mắt tỏa sáng. Vóc người Lạc Lâm cũng rất cao gầy, mặc một chiếc áo màu trắng mỏng manh, lộ ra rãnh sâu như ẩn như hiện trước ngực.
Mặc dù phong thái của nàng không thể so sánh với vẻ quyến rũ say đắm của Chu Từ i, nhưng Lạc Lâm hiện giờ lại toát ra một loại mùi vị khác. Hơn nữa đừng quên thân phận hiện tại của Lạc Lâm, chính là một ký giả. Khi ngươi nhìn thấy gọng kính đen trên sống mũi của nàng, ngươi sẽ biết, ngươi không có cách nào chống cự, đối mặt với mị lực của nàng, ngươi chỉ có thể chìm sâu vào bên trong.
Chẳng qua tại sao hiện tại Lạc Lâm lại xuất hiện ở chỗ này?
- Làm sao? Chẳng lẽ không phải anh đang đợi xe sao?
Lạc Lâm hờn dỗi nhìn Tô Mộc chằm chằm hỏi.
- Anh đang đợi xe, nhưng anh không gọi xe.
Tô Mộc dựa vào sườn xe cười tủm tỉm nói.
- Vậy em đi đây.
- Đừng đi, tới cũng tới rồi, còn đi cái gì.
- Lên xe!
Sau khi Tô Mộc ngồi lên xe, Lạc Lâm liền thuần thục lái xe rời đi, hòa mình vào dòng xe cộ đông đúc đến thành phố Cổ Lan, chẳng những không muốn tìm nơi dừng lại, mà trực tiếp lái dọc theo con đường chủ đạo của thành thị về phía ngoại thành. Tô Mộc cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701550/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.