Bốp! Bốp! Bốp!
Lộ Minh cười nham hiểm:
- Hấp dẫn, thật là rất hấp dẫn. Không ngờ Tô đại tài tử của chúng ta lưu lạc đến nông nỗi cần nữ nhân bảo vệ, ăn cơm trắng cũng nên có trình độ. Sao, tôi nói không đúng? Tô Mộc, ngươi rất lợi hại, cua được hoàng khoa khuê nữ như Lạc Lâm, còn khiến phụ nữ có chồng như Dương Tiểu Thúy tự dâng hiến. Phục, quá phục ngươi. Anh Ngưu, đừng lo lắng gì nữa, nhanh chóng làm việc đi.
Ngưu Đức Trụ nói:
- Bà nội nó, ai dám nhiễu loạn chấp pháp thì bắt về hết!
Ngưu Đức Trụ bước lên trước đẩy Lạc Lâm, Dương Tiểu Thúy ra, bàn tay to chộp Tô Mộc.
Lúc này một thanh âm sốt ruột vang lên bên ngoài phòng riêng:
- Dừng tay!
Một nam nhân biểu tình tức giận đi vào trong phòng, mấy đội viên đội chấp pháp cục công thương đi theo nam nhân. Mới rồi đám đội viên chấp pháp còn hùng hổ nhưng bây giờ gục đầu, mặt ủ rũ không dám hó hé.
Tiếc rằng nam nhân hét lên quá muộn, tay Ngưu Đức Trụ đã chộp cổ áo Tô Mộc, sắp kéo hắn lại. Khiến người bất ngờ là Ngưu Đức Trụ không kéo Tô Mộc được ngược lại bị hắn đẩy ra sau, trượt dài ra sau tình cờ dừng lại trước mặt nam nhân mới chạy vào phòng.
Bịch!
Ngưu Đức Trụ ngồi bệt xuống đất.
Ngưu Đức Trụ ngước mặt lên vừa lúc thấy bộ dạng nam nhân. Vẻ mặt Ngưu Đức Trụ giật mình, khó tin dụi mắt, xác định không nhìn lầm thì vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700206/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.