Nếu bị đám người làm ăn biết Ngưu Đức Trụ bị miễn chức thì tiêu, gã sẽ không đượi ích lợi gì. Chờ đợi Ngưu Đức Trụ sẽ là vô tình dày vò. Nếu phải lựa chọn giữa mạng sống và tôn nghiêm, Ngưu Đức Trụ chắc chắn chọn mạng, gã không muốn mất quyền lực trong tay.
Cao Chấn Sơn tức giận quát:
- Ngươi... Ngươi Ngưu Đức Trụ! Ngươi làm ta quá thất vọng. Các ngươi còn đứng đó làm gì? Mang hắn cút đi!
Cao Chấn Sơn làm cấp trên của Ngưu Đức Trụ, gã vô cùng mất mặt. Đường đường là cán bộ của quốc gai lại đi làm chuyện đáng xấu hổ như vậy. Cục công thương bị Ngưu Đức Trụ làm mất hết mặt mũi.
Ngưu Đức Trụ như người điên chửi bậy:
- Cục trưởng, Tô trưởng trấn, tôi... Lộ Minh, chó chết, ngươi hại thảm ta! Ta sẽ không tha cho ngươi...!
Các đội viên không dám để Ngưu Đức Trụ ở lại lâu hơn, nếu không bọn họ cũng sẽ bị phạt theo. Cả đám lôi kéo Ngưu Đức Trụ ra khỏi phòng, đội chấp pháp cục công thương mới rồi còn vênh váo bây giờ biến mất sạch.
Lộ Minh buông lời hăm dọa:
- Tô Mộc, ngươi chờ xem, món nợ giữa chúng ta chưa xong!
Lộ Minh quày quả bỏ đi, không thèm để mắt đến lãnh đạo lớn Cao Chấn Sơn.
Tô Mộc hờ hững liếc Lộ Minh, chậm rãi nói:
- Ta có nói cho ngươi đi sao?
Lộ Minh gắt gỏng:
- Ngươi muốn sao? Lão tử muốn đi thì đi, ngươi không quản được!
Cao Chấn Sơn quát mắng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700208/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.