So với Lạc Lâm thả lỏng thì Dương Tiểu Thúy căng thẳng. Dương Tiểu Thúy không ngờ Tô Mộc ra mặt, nhưng dù hắn đứng ra cũng làm được gì? Nơi này là thị trấn Hình Đường, Lộ Minh đứng trước mặt. Thân phận của Tô Mộc cùng lắm là khoa viên nhỏ trong cục nào đó, lời hắn nói có ích gì?
Hơn nữa Tô Mộc đắc tội Lộ Minh mất đi tương lai sẽ làm Dương Tiểu Thúy thấy tội lỗi. Mọi người dù gì là bạn học, cô lại mềm lòng, đối với người nào vừa mắt là cô sẽ tốt đến mức móc tim móc gan ra. Dương Tiểu Thúy không muốn Tô Mộc bị gì.
Dương Tiểu Thúy nhỏ giọng nói:
- Tô Mộc, cậu đừng quan tâm chuyện này, tôi sẽ có cách giải quyết.
Ngưu Đức Trụ khinh thường nói:
- Ngươi có cách? Cách gì? Dù ông trời có xuống ta cũng đóng cửa Kim Bích Huy Hoàng. Đứng ngây ra đó làm gì? Lật tung chỗ này lên điều tra đi!
Ngưu Đức Trụ lạnh lùng nhìn Tô Mộc:
- Tiểu tử, ngươi là thứ gì? Dám giương oai trước mặt ta? Có tin là bây giờ ta cho ngươi về đồn ngồi không? Anh hùng cứu mỹ nhân cũng không phải kiểu như vậy.
Nhục nhã bẽ mặt, còn đâu dáng vẻ nhân viên công vụ?
Tô Mộc lạnh lùng nhìn Ngưu Đức Trụ, nhếch môi lạnh lùng hỏi:
- Đây là phong cách làm việc của cục công thương các người? Kiêu căng ngang ngược, vô pháp vô thiên?
Ngưu Đức Trụ kiêu ngạo nói:
- Tiểu tử, ta làm như thế nào không đến lượt ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700199/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.