Hôm đó Hàn Anh theo Phó Tạ tiến cung, sắc trời âm u cuồng phong gào rít giận dữ.
Từ khi phản quân tiến vào kinh thành san bằng cung điện, tất cả cung nữthái giám chết thì chết trốn thì trốn, toàn bộ đều không còn.
Tuy rằng phản quân cuối cùng đã bị Bình Tây Vương Phó Tạ trấn áp, thếnhưng cung điện to như vậy lại trống rỗng, y hương tấn ảnh[1], trùngtrùng điệp điệp màn che theo gió phiêu lãng của trước kia không thấy tăm hơi.
[1] ‘Y hương tấn ảnh’ là một thành ngữ, y trong y phục, hương tronghương thơm, tấn trong mái tóc, ảnh trong bóng dáng,hình ảnh, miêu tả sựlộng lẫy đẹp đẽ của phục sức trên người, cũng có ý ám chỉ phụ nữ hoặcchỉ những thứ hay thấy ở những yến hội xa hoa, ý là một giấc mộngảo xa hoa lộng lẫy làm lòng người say mê.
Phó Tạ mang theo những tướng lĩnh như lang như hổ phóng ngựa chậm rãivào cung, Hàn Anh đội mành sa được hắn ôm vào trong ngực, ngồi trướcngười của hắn.
Hắn thúc ngựa lên đài cao, đưa mắt trông về phía xa, mắt phượng tinh xảo vượt qua tường đỏ ngói vàng, nhìn về phía chân trời xa xăm.
Từ nay về sau, thiên hạ này chính là của hắn.
Hắn muốn chấm dứt loạn thế dân chúng lầm than, hắn muốn thành lập đế quốc cường đại nhất trong lịch sử Đông Phương đại lục!
Hàn Anh cgắt gao hăm chú tựa sát vào Phó Tạ.
Nàng không biết cỡi ngựa, tuy cánh tay như sắt của Phó Tạ siết hôngnàng, nhưng nàng vẫn rất sợ mình té xuống thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-yeu-hau/2240979/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.