Từ Xán Xán nghĩ người cổ đại thật dũng cảm, mấy thứ này cũng có thể dạyhọc một cách quang minh chính đại. Căn phòng Âu Dương đại gia tiến hànhdạy học là phòng ngủ phía Đông tại Thanh Tâm viện. Khi Từ Xán Xán họctập ở bên trong, Ngô ma ma và Bích Vân coi chừng bên ngoài, không chongười khác đến gần. Từ Xán Xán muốn đứng dậy, nhưng ngồi trên tháp đãlâu, hai chân tê dại, căn bản không nhúc nhích được. Âu Dương đại gianhìn nàng như vậy, cười nói:
- Vẫn chưa quen đấy mà!
Từ Xán Xán gật đầu, vừa bóp chân vừa gọi:
- Bích Vân!
Bích Vân ngây ngô ở bên ngoài, âm thanh trong phòng hơi lớn chút là cóthể nghe thấy, Âu Dương đại gia lại nói không nhỏ, nàng và Ngô ma maloáng thoáng nghe được một ít, bởi vậy đang cúi đầu giả ngốc! Nghe thấycô nương gọi mình, Bích Vân vội vàng đứng dậy đẩy cửa đi vào. Từ Xán Xán thấy nàng đến, bèn “ôi chao” mấy tiếng:
- Bích Vân, chân ta đã tê hết cả rồi, giúp ta xoa bóp đi!
Bích Vân cúi đầu tiến lên xoa chân cho Từ Xán Xán. Từ Xán Xán nhìn mặtnàng đỏ bừng, cũng không dám ngẩng đầu nhìn mình, liền đoán ngay BíchVân nghe được Âu Dương đại gia giảng bài, trong lòng nghĩ buồn cườinhưng sợ nàng xấu hổ bèn thản nhiên dời đi trọng tâm câu chuyện:
- Đã sắp đến giờ dùng cơm chưa?
- Một khắc đồng hồ nữa là đến ạ.
Bích Vân nhỏ giọng nói:
- Đi đến chỗ lão thái thái dùng cơm ạ?
Từ Xán Xán “ừ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-do-hau/1967347/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.