Lúc này đầu óc Từ Xán Xán suy nghĩ quay cuồng, nhưng vẫn không nghĩ ra biện pháp thích hợp, cuối cùng đành phải thi triển bản năng của mình. Đầutiên Từ Xán Xán cúi đầu nhìn mặt bàn, một lát sau mới khẽ ngẩng đầunghiêng mặt giọng khàn khàn nói:
- Ngày hôm qua trên tay tỷ và Tam muội muội đều bưng tách trà, gặp mộtvị nam tử đang nôn mửa trong vườn hoa, không biết tại sao nam tử kia đột nhiên đoạt đi tách trà có nắp trong tay tỷ...”
Nàng ngẩng đầu, đôi mắt bởi vì ủy khuất mà ươn ướt:
- Tỷ sợ đến nỗi choáng váng...
Từ Nghi Bằng nghe thấy đường muội bị kinh hoảng như vậy, lập tức quan tâm hỏi:
- Bây giờ Nhị muội đã tốt chưa?
Thấy vành mắt Từ Xán Xán đỏ hoe, hắn lập tức làm chỗ dựa cho muội muội:
- Không phải sợ, sau này nếu là thiệp mời của phủ bọn họ, muội cũngkhông cần đi nữa; hễ là trong phủ chúng ta mời khách, cũng tuyệt đốikhông đưa thiếp mời cho hắn.
Từ Đình Hòa và Từ Hàn thị: “...”
Hài tử này thành thật quá rồi, bình thường cũng có như vậy đâu! Từ Hànthị liếc mắt nhìn Từ Đình Hòa, lại nhìn sang Từ Nghi Đồng, Từ Đình Hòabiết ý tứ của thê tử, hắn nghiêm nghị nhìn Từ Nghi Đồng:
- Nhiều lời gièm pha, Tứ cô nương về phòng suy ngẫm một đêm, buổi sáng ngày mai tới thỉnh an tổ mẫu!
Thấy phụ thân luôn luôn yêu thương mình giờ lại đối với mình như vậy, vành mắt Từ Nghi Đồng lập tức đỏ lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-do-hau/1967349/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.