Trời còn chưa sáng, Phó Quế đã đứng ngoài cửa sổ đánh thức Phó Dư Sâm. Rửamặt chải đầu xong, Phó Dư Sâm cưỡi ngựa dẫn theo Phó Quế và Phó Liễu rakhỏi Quốc công phủ. Đi qua con đường tắt vắng vẻ tối tăm ít người qualại, chẳng mấy chốc Phó Dư Sâm đã tới đường lớn ngoài cửa Tuyên Đức,ngồi trên lưng ngựa nhìn ra xa xa, hoàng thành nguy nga dưới tia nắngban mai từ từ trở nên rõ ràng. Đợi khi đến gần, cửa cung sơn đỏ đinhvàng đã mở từ lâu, hai hàng cấm quân canh giữ hai bên. Đại thái giámTôn Hoài Vũ bên cạnh Vĩnh Yên đế mang theo một tiểu thái giám chờ ngoàicửa Tuyên Đức, thấy Phó Dư Sâm cưỡi ngựa tới thì lập tức tiến lên đón,nở nụ cười trên khuôn mặt trắng mập:
- Hôm nay là mồng một, các quan vào chầu sớm tại điện Đại Khánh, lệnh cho thần tới đón công tử đi điện Sùng Chính.
Tôn Hoài Vũ tuy là nội thị, nhưng quan lại đều biết hắn là thái giám cóthể làm tới chức quan cao nhất, rất được Vĩnh Yên đế cưng chiều. Phó DưSâm xuống ngựa, mỉm cười hành lễ với Tôn Hoài Vũ:
- Làm phiền quý nhân dẫn đường!
Tôn Hoài Vũ vội vàng đỡ Phó Dư Sâm:
- Công tử làm thần tổn thọ quá!
Sau khi hàn huyên xong, Tôn Hoài Vũ dẫn Phó Dư Sâm đi vào cửa Tuyên Đức, đi qua điện Đại Khánh đến điện Sùng Chính. Vĩnh Yên đế cho rằng thânthể Phó Dư Sâm quá yếu, hạ chỉ bảo hắn không được ngồi kiệu ở trongcung, mà lệnh cho Tôn Hoài Vũ cùng đi bộ với hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-do-hau/1967345/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.