Quà đã chọn xong, nhưng đưa thế nào mới là vấn đề. Để trong ngăn bàn, lại chưa đủ thành ý. Đưa ngay trước mặt, thì lại thấy hơi lạ.
Cầm huy hiệu quả táo trên tay, Đóa Miên phồng miệng, rơi vào trầm tư.
Cô trầm tư trọn vẹn hai ngày.
Rốt cục, đêm cuối tuần cô đã nghĩ ra đáp án. Việc tặng quà này phải tìm cơ hội thích hợp, đơn giản một chút, tự nhiên một chút, không lộ ra vẻ quá tận lực, có thể tránh khỏi xấu hổ.
Cô cong môi cười, đem huy hiệu cất cẩn thận vào balo.
Tiết đầu tiên trong tuần là tiết Lý.
Giống đại bộ phận học sinh cao trung, Đoá Miên học có chút lệch, ngữ văn thành tích nổi bật, nhưng hóa học hay vật lý lại là nhược điểm của cô. Cũng chính bởi vậy, bố mẹ Đóa Mới có thể tích cực đăng kí trung tâm cho Đóa Miên.
Năm cuối cấp, học sinh năm ba luôn thức đêm dậy sớm, mới ban sáng, có thể không ngủ gà ngủ gật đã quá tốt, thử hỏi ai còn có thể nghiêm túc nghe giảng.
Nhìn thời khóa biểu, tiết một Vật lý, tiết hai Hóa học, Đóa Miên yên lặng ngáp một cái.
Đinh!
Chuông vào giờ vang lên.
Trương Hiểu Văn đem sách giáo khoa đặt lên bàn, đồng thời lấy ra một quyển tiểu thuyết ngôn tình cất dưới ngăn bàn, cô nhíu mày, quay xuống nói với Đóa Miên: "Này, vị bạn học ngồi sau cậu đúng là thần long kiến thủ bất kiến vĩ*."
(Thần long kiến thủ bất kiến vĩ: rồng thần thấy đầu không thấy đuôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-tao-nho/3188611/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.