Nếu là nguyên chủ, có lẽ nàng sẽ không nói tiếp, nhưng bây giờ là Khương Niệm, đương nhiên nàng phải tán gẫu thêm vài câu để có lợi cho sau này hơn: “Ta ít khi vào thành nên hôm nay vào thành dạo một vòng.”
“Khương nương tử, ngươi cần ra ngoài đi dạo nhiều hơn, những nơi đông người đều có dương khí nặng, ngươi đi thêm vài lần thì sẽ khỏi bệnh.”
“Ngươi nói đúng, sau này ta sẽ ra ngoài đi dạo nhiều hơn.” Sau khi Khương Niệm chào tạm biệt nhóm phụ nhân, nàng dắt Đậu Giá đi dọc theo con đường rải sỏi trong thôn, chậm rãi về nhà mình ở phía nam của thôn.
Khương Niệm vừa đi, đám phụ nhân liền xì xào bàn tán: “Khương nương tử này trông đẹp thật đấy, chỉ là đau bệnh liên miên, nếu không ta đã để huynh đệ nhà mẹ đẻ ta tới cửa cầu hôn rồi.”
“Nàng đã thành thân và sinh con rồi, ngươi còn để cho huynh đệ nhà mẹ đẻ ngươi cầu hôn!”
“Lo cái gì, Khương nương tử xinh đẹp như vậy, hơn nữa tòa tiểu viện trong nhà cũng rất có giá trị, nếu ai có thể cưới nàng về nhà cũng là một vận may.”
Con dâu của Vương đại nương đi ngang qua, xì một tiếng: “Các ngươi không biết chồng nàng ta chết như thế nào, nếu biết chắc chắn không dám cưới.”
“Chết như thế nào?”
Hôm qua Khương Niệm uy hiếp nhà mình lừa mất năm lượng bạc, người Vương gia vẫn tức giận không nguôi, vì thế bịa đặt nói: “Bị nàng ta khắc chết đó.”
“Lời này ngươi cũng đừng nói bừa.”
“Ta nói bừa cái gì, mẹ ta vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-nha-nong-nuoi-con-lam-giau/3937574/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.