Đậu Giá ngoan ngoãn gật đầu: “Nương, con sẽ ngoan ngoãn nghe lời.”
Đậu Giá nói xong lại không nhịn được bổ sung một câu: “Nương đừng hung dữ với con, đừng không cần con, vậy thì con sẽ ngoan ngoãn nghe lời.”
Khương Niệm ôm Đậu Giá, hôn lên khuôn mặt cô bé: “Nương sẽ không không cần con, con vừa đáng yêu lại hiểu chuyện như vậy, nương thích con còn không kịp.”
Hiếm khi được nương đối xử thân mật như vậy, Đậu Giá xấu hổ che mặt: “Nương đối xử với con rất tốt, con cũng thích nương”
Sau khi Đậu Giá vui vẻ một lúc thì không khỏi hỏi: “Nương, còn có cái gì ăn ngon hơn thịt vậy?”
“Nhiều lắm, sau này con sẽ biết.” Khương Niệm không biết nên nói thế nào, nàng quyết định sau này có tiền phải nuôi Đậu Giá theo kiểu giàu có, miễn cho sau này cô bé bị người ta lấy một miếng thịt đã lừa mất rồi.
Đậu Giá còn quá nhỏ nên không hiểu được sự miêu tả thời gian: “Sau này là khi nào?”
Khương Niệm kiên nhẫn giải thích: “Sau này chính là nhiều ngày sau nữa.”
“Rất nhiều ngày sau.” Đậu Giá gãi gãi trán: “Đó có phải là ngày mai, ngày mai, ngày mai không?”
Khương Niệm nói: “Không phải, chính là khi con lớn lên.”
“Bây giờ con đã lớn rồi.” Đậu Giá đếm ngón tay: “Con cũng đã rất nhiều tuổi rồi.”
Khương Niệm trêu chọc cô bé: “Rất nhiều tuổi là bao nhiêu tuổi?”
Đậu Giá nói: “Rất nhiều tuổi là đã lớn.”
Khương Niệm không khỏi cười nói: “Con còn nhỏ, vẫn chưa lớn đâu.”
“Con lớn rồi.” Đậu Giá có chút sốt ruột: “Trước đây mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-nha-nong-nuoi-con-lam-giau/3937573/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.