Khương Niệm nhìn Đậu Giá ăn cơm không cần nàng phải đút, đáy lòng cảm thấy rất thoải mái, trước kia khi nàng mở khu du lịch sinh thái, lâu lâu bắt gặp cảnh trẻ con được khách hàng dẫn đến chơi.
Nàng nhìn thấy cha mẹ của mấy đứa nhỏ dưới năm tuổi phải chạy theo đút cơm cho thì các bạn nhỏ mới bằng lòng ăn, hơn nữa mới ăn được mấy muỗng đã chạy vụt đi, hại cha mẹ phải chạy đuổi theo khắp nơi.
Lúc ấy nàng cảm thấy trẻ con là đám ác ma, dẫn đi theo là một việc vô cùng khó khăn, sau này nếu có thể thì nàng sẽ không sinh con. Nhưng bây giờ nhìn thấy Đậu Giá, nàng lại cảm thấy cũng có những đứa trẻ như thiên sứ, vừa ngoan ngoãn nghe lời lại hiểu chuyện, mấy việc như ăn cơm không cần người lớn phải nhọc lòng.
Khương Niệm nhìn Đậu Giá đang nghiêm túc ăn cơm, bản thân dẫm trúng vận may gì vậy? Bỗng dưng nhặt được một đứa con gái ngoan như thế này? Sau khi ăn uống no say, Khương Niệm dọn dẹp nhà ở, sau đó đi xung quanh tuần tra mảnh đất nhà mình.
Khương gia có tổng cộng năm mẫu đất, hai mẫu ruộng nước, ba mẫu ruộng cạn, bởi vì cơ thể của nguyên chủ không khỏe, nên cho các thôn dân thuê hết, mỗi năm thu một ít thóc coi như tiền thuê.
Đồng ruộng trong thôn trên cơ bản đều tập trung ven hai bên vịnh sông, phần lớn ruộng cạn là ở trong thôn.
Ruộng nước ở cạnh vịnh sông, đứng từ Khương gia nhìn ra xa, hầu như có thể nhìn thấy rõ đồng ruộng nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-nha-nong-nuoi-con-lam-giau/3937575/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.