Có lẽ dạo này bị đánh tạo thành phản xạ có điều kiện nên Hàn Chinh vừa bị đạp ngã thì Mèo Con lập tức ôm đầu hét lên, Diên Phúc Hải ưa sĩ diện, sợ hàng xóm kéo tới xem trò cười của mình, thế là không nói không rằng lôi Mèo Con về nhà.
"Mẹ kiếp thằng già biến thái......" Hàn Chinh quỳ rạp dưới đất, đầu gối sưng vù, làm thế nào cũng không đứng dậy nổi.
Thấy Mèo Con bị kéo vào hành lang, anh đành phải bò tới trước bằng cả tay lẫn chân.
"Trả người cho tao!"
Gắng sức đuổi theo, rốt cuộc khi Diên Phúc Hải mở cửa ra anh cũng kịp túm lấy tay áo Mèo Con, trong lúc giằng co Hàn Chinh chen nửa người vào nhà, Diên Phúc Hải quát, "Tao sẽ báo cảnh sát bắt mày! Xâm phạm chỗ ở của người khác ít nhất cũng bị phạt tù ba năm đấy!"
"Á!"
Cửa chống trộm kiên cố va mạnh vào eo Hàn Chinh làm anh đau đớn kêu lên, Mèo Con đang bịt tai nghe anh kêu đau thì càng khóc dữ hơn.
"Phạt tao ba năm? Vậy thứ biến thái như mày bị phạt mấy năm?"
Hàn Chinh hét lạc cả giọng, "Chính mắt tao thấy mày bạo hành em ấy! Còn cởi quần trước mặt em ấy nữa! Mẹ kiếp mày từng làm gì với em ấy trong lòng mày biết rõ nhất!"
Tất nhiên Diên Phúc Hải biết rõ mình đã làm gì, thế là chột dạ sập cửa lại.
Sập một lần thấy anh chưa buông tay lại sập thêm mấy lần nữa.
"Mẹ kiếp! Khốn nạn!" Hàn Chinh đau đến nỗi toát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-giang/3721536/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.