Tính tình của Ôn Ninh từ trước đến nay đều nhã nhặn, nhưng giờ phút này cảm xúc lại đột nhiên kích động, bên trong xe tối om, Hạ Chi Châu thậm chí còn lờ mờ thấy được ánh nước trong mắt cô?
“Ý anh cũng không phải thế kia, chúng ta……” Hạ Chi Châu giơ tay chạm vào khóe mắt cô, muốn xác nhận xem có phải cô thật sự khóc hay không.
Nhưng còn chưa chạm tới cô thì đã bị Ôn Ninh đột nhiên giơ tay ngăn cản.
“Không cần miễn cưỡng như vậy!”
Đừng khiến người vợ như cô đây cưỡng ép anh, mà người làm chồng như anh đây dường như không thể không phối hợp.
“Em nói không sinh!”
Đứa trẻ không được chờ mong sinh ra cũng chịu tội, cô quá rõ ràng mùi vị không được yêu nên không muốn con mình cũng rơi vào hoàn cảnh như vậy.
Ôn Ninh nói xong thì quay mặt sang cửa sổ xe, lấy cái ót đối diện với Hạ Chi Châu, “Cũng phiền anh nói rõ ràng với mẹ anh.”
Dù sao từ lúc bắt đầu là bản thân Hạ Chi Châu không muốn sinh, mà không phải cô, miễn cho sau này lại tới gây sự với cô, trách cứ cô không phải.
“Đương nhiên.” Hạ Chi Châu giơ tay sờ đầu cô, “Anh sẽ nói rõ ràng với mẹ.”
**
Đêm dài, anh lái xe vào gara riêng.
Vừa dừng lại, Ôn Ninh đã đẩy cửa xuống xe trước.
Cũng không đợi chờ Hạ Chi Châu.
Động tác đẩy cửa của Hạ Chi Châu khựng lại, quay đầu nhìn cô.
Ôn Ninh đã đứng trên mặt đất, trở tay đóng sầm cửa lại.
Trước đêm nay, cô vĩnh viễn đều dịu dàng như nước, vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-doi-diu-dang/907555/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.