“Cho nên……” Hạ Chi Châu mỉm cười nhìn cô, quét nhìn đồ ăn thừa trước mặt, “Đây là nguyên nhân hôm nay em mất công, thu xếp một bàn đồ ăn này ư?”
Dừng một chút, nụ cười trên môi anh càng sâu hơn, ánh mắt nhìn cô mang theo mấy phần cân nhắc, “Hối lộ anh ư?”
“Nếu anh cảm thấy không tiện, thì thôi ạ.” Ôn Ninh cụp mắt, cầm chặt ly rượu, “Coi như em chưa nói.”
“Đều nói cắn người miệng mềm, sao có thể xem như em chưa nói?” Hạ Chi Châu cười nhìn cô, bưng ly rượu lên nhấm một ít.
Vậy……
Ý tứ của anh là……
Ôn Ninh ngẩng đầu, chờ mong nhìn anh.
“Nhưng……” Hạ Chi Châu khẽ nhướng mày, lắc ly rượu vang đỏ, ánh mắt nhìn chằm chằm cô càng thêm nóng bỏng và mập mờ, “Thành ý này của em, có phải không đủ lắm hay không?”
Ôn Ninh:?
Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của cô, Hạ Chi Châu buồn cười, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch rượu trong ly, yết hầu cuồn cuộn, “Lại đây.”
Tuy rằng không biết anh muốn làm gì, nhưng giờ phút này là Ôn Ninh có việc muốn nhờ anh, tất nhiên buông ly rượu xuống, nghe lời anh đứng lên, sau đó vòng qua bàn ăn đi đến bên chỗ anh.
Cô nhìn anh một cách khó hiểu, Hạ Chi Châu đột nhiên vươn tay nắm lấy cổ tay cô, túm cô về phía bên cạnh mình.
Ôn Ninh không có phòng bị, ngã ngồi vào trong lòng anh theo sức lực của anh.
“Những món vừa rồi nhiều nhất là món khai vị.” Hạ Chi Châu vòng tay qua eo cô, dùng một tay nhéo cằm cô, mặt trong của ngón tay cái không nhẹ không nặng mơn trớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-doi-diu-dang/907556/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.