Từ trước đến nay Hạ Chi Châu không thích ăn đồ ngọt, từ nhỏ Ôn Ninh đã biết điều này cho nên mỗi lần cô làm bánh Palmier cho anh đều sẽ cố ý cho ít đường và điều chỉnh độ ngọt vừa phải cho phù hợp với khẩu vị của anh.
“Sao lại không có hứng thú.” Đồ bên ngoài với anh mà nói quá ngọt, Hạ Chi Châu vẫn muốn ăn món Ôn Ninh nấu, anh ngước mắt vươn tay về phía cô, “Lại đây.”
Ôn Ninh mang tâm trạng phức tạp chết lặng đi đến.
Hạ Chi Châu thuận tay lấy thứ trong tay cô, ôm eo cô rồi ôm cô vào lòng.
Cô thoáng cái đã ngã ngồi trên đùi anh, anh vòng tay ôm cô, đẩy món tráng miệng trước mặt ra và đặt món cô mang đến lên trên.
Ôn Ninh liếc nhìn món tráng miệng bị anh đẩy ra, từ trong khe hở xem ra trông giống như mới vừa ăn một miếng.
Hạ Chi Châu cầm lấy một miếng bánh Palmier rồi đưa tới bên môi cô, “Cùng nhau ăn nhé?”
Thấy anh chả động đến món tráng miệng kia nhiều, hơn nữa anh thân mật với cô như vậy, Ôn Ninh ít nhiều cũng cảm nhận được chút an ủi, sau đó đặc biệt nghe lời hé môi cắn một miếng.
Chẳng còn cách nào cả, ở trước mặt người mình thích thì dễ dỗ dành như vậy đấy.
Mảnh vụn rơi xuống, Ôn Ninh vội vàng vươn tay kéo khăn giấy trên bàn, Hạ Chi Châu ăn nốt phần thức ăn còn lại trong tay cô vào miệng rồi giơ tay cầm thêm một miếng.
Ôn Ninh quay đầu nhìn anh sau đó âm thầm dựa sát vào một chút, cẩn thận ngửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-doi-diu-dang/907554/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.